top of page
Search

Cùng nhau đi dạo

Sau khi trình diễn xong sân khấu đôi, Văn Văn cùng Hiên Hiên lén lút trốn ra ngoài dạo chợ. Hai bạn nhỏ tung tăng nắm tay nhau rất vui vẻ. Bỗng Văn Văn phát hiện một sạp hàng bán lẩu cay Trùng Khánh, lúc này bụng em bé không nhịn được mà sôi ùng ục. Hiên Hiên phát giác liền quay đầu ôn nhu nhìn bé.

Lưu Diệu Văn mặt có chút phiếm hồng, ngại ngùng nói:

"Hiên nhi, em đói lắm nha~ Chúng ta sang bên kia ăn chút gì đi." bàn tay nho nhỏ chỉ về quán lẩu nọ.

Tống Á Hiên mỉm cười gật đầu, để mặc cho bé kéo mình đi.

Bước đến trước sạp hàng, Văn Văn cực kì hăng hái mà chọn các loại viên thả lẩu nhưng không quên gọi một nồi lầu uyên ương cỡ lớn.

Ông chủ có chút bất ngờ, dùng tiếng địa phương hỏi em bé:

"Cậu bé, nghe giọng thì chắc cháu là người Trùng Khánh phải không?"

"Vâng ạ!" Văn Văn lễ phép đáp lại.

"Theo bác nhớ người Trùng Khánh đến đây đều gọi một nồi lẩu siêu cay. Họ sành ăn cay lắm. Thế nên nồi lẩu uyên ương tiệm bác lúc nào cũng vô cùng ế ẩm. Lần đầu bác thấy một người Trùng Khánh ủng hộ một nồi lẩu uyên ương đấy. Chắc cháu ăn cay không được à? Có cần chuyển sang lẩu nấm hay lẩu cua không? Hai loại này đều rất thanh đạm."

"Cảm ơn bác không cần đâu ạ. Cháu rất thích ăn cay. Nhưng bảo bối nhi của cháu là người Sơn Đông quen ăn nhạt." Ngón tay tròn tròn chỉ về phía Hiên Hiên đang ngồi. "Lẩu chúng ta thì cay quá, anh ấy ăn không được."

"À hóa ra là thế!" Ông chủ vỡ lẽ. Phóng tầm mắt ra xa thì thấy một cậu bé khác gương mặt khả ái, đôi mắt to tròn long lanh vẫn luôn nhìn về phía này. Trong lòng thầm nghĩ *Bọn trẻ dễ thương quá, mới lớn đã biết quan tâm đến nhau*

-


Câu chuyện trên chỉ mang tính chất giải trí. Không phải sự việc thật.

Cre: 乖崽_崽吖

 
 
 

Comments


©2021 by Mỗi ngày một bát cẩu lương 4399 

bottom of page